BỘ THÔNG TIN VÀ TRUYỀN THÔNG
TRUNG TÂM INTERNET VIỆT NAM - VNNIC

Tranh chấp liên quan đến tên miền cocacolaindia.com

Nguyên đơn trong vụ kiện này là Công ty Coca – Cola của Atlanta, Georgia, Hoa Kỳ, đại diện bởi Valea AB, Thụy Điển. Bị đơn là Tổng công ty Forsyte của Nassau, Bahamas. Tên miền tranh chấp cocacolaindia.com đã được đăng ký qua Domainlink.ca Inc và lần đầu tiên được đăng ký trong năm 2005.

Đơn kiện đã được gửi đến WIPO ngày 14/4/2010. Nguyên đơn là một tổ chức có địa điểm kinh doanh chính ở Atlanta GA, Hoa Kỳ. Nguyên đơn sở hữu nhãn hiệu COCA-COLA và các biến thể của nhãn hiệu này trên toàn thế giới với bản quyền in xung quanh các chai nước giải khát. Nguyên đơn đã công bố loạt sản phẩm của gần 450 nhãn tại hơn 200 quốc gia, vùng lãnh thổ trên toàn thế giới và ước lượng 1 tỷ 4 chai đã được tiêu thụ mỗi ngày. Nhãn COCA-COLA và các biến thể của nó được đăng ký nhãn hiệu và nhãn hiệu dịch vụ trong khu vực quyền lực pháp lý cao, nguyên đơn đã đăng ký bảo hộ nhãn hiệu này tại Liên bang Hoa Kỳ và Cộng đồng Liên minh Châu Âu năm 1893, tại nhiều nước khác trong đó có Bahamas năm 1933. Nhãn hiệu COCA-COLA được lựa chọn trong một danh sách một trong các thương hiệu lớn trên toàn thế giới. Nguyên đơn tuyên bố là chủ sở hữu hơn 1.329 tên miền có chứa từ coca-cola, trong đó có khoảng 167 tên miền riêng chỉ có từ “coca-cola” được phân bổ bao gồm cả tên miền chung cấp cao và tên miền quốc gia cấp cao. Bị đơn là một công ty có địa chỉ tại Nassau, Bahamas. Ngoài thông tin ban đầu về hình ảnh sao chụp màn hình trang web, Trọng tài không thu thập được thêm các thông tin nào khác về trang web.Trong đơn kiện, Nguyên đơn đã đưa ra những lập luận như sau:

- Nguyên đơn cho rằng trước hết tên miền tranh chấp trùng hoặc gây nhầm lẫn với nhãn hiệu hoặc nhãn hiệu dịch vụ, trong đó nguyên đơn có quyền. Nguyên đơn cung cấp bằng chứng đến việc đăng ký bảo hộ nhãn hiệu của họ, cả những tên miền và danh tiếng được tạo nên từ nhãn hiệu. Nguyên đơn quả quyết rằng tên miền tranh chấp là gây nhầm lẫn với nhãn hiệu của nguyên đơn và các lĩnh vực kinh doanh của mình, trong khi đó tên miền kết hợp với nhãn hiệu của nguyên đơn thành trạng thái toàn vẹn, mặc dù tên miền tranh chấp được kết hợp từ nhãn hiệu của nguyên đơn kèm theo một từ xác định về địa danh địa lý là “India” (Ấn Độ). Điều này không thể phân biệt hoặc xóa bỏ sự giống nhau gây nhầm lẫn giữa hai bên.

- Thứ hai, nguyên đơn cho rằng bị đơn không có quyền hoặc lợi ích hợp pháp trong tên miền tranh chấp. Nguyên đơn đã không đồng ý cho bị đơn sử dụng nhãn hiệu và giữa hai bên cũng không có bất kỳ mối quan hệ quen biết nào để bị đơn có thể biện minh cho việc đăng ký sử dụng nhãn hiệu của nguyên đơn. Trong khi đó, trong các hồ sơ gồm cả thông tin tra cứu tên miền (Whois), bị đơn thường được gọi với tên miền tranh chấp. Hơn nữa nguyên đơn khẳng định là tên miền tranh chấp không được bị đơn sử dụng cho bất kỳ mục đích tốt nào trong kinh doanh thương mại. Nguyên đơn cũng chỉ ra bằng chứng rằng bị đơn không có quyền hay lợi ích hợp pháp gắn với tên miền.

- Thứ ba, nguyên đơn tin rằng tên miền tranh chấp đã được đăng ký và sử dụng với dụng ý xấu. Nguyên đơn cho là với danh tiếng đã tạo dưng lâu đời trên khắp thế giới của nguyên đơn, bị đơn không thể không nhận thức được sự nổi tiếng này và quyền của nguyên đơn đối nhãn hiệu COCA-COLA. Nguyên đơn đã cung cấp bằng chứng là bản sao chụp màn hình về trang web cocacolaindia.com có chứa các đường dẫn liên kết khác có liên quan đến hàng hóa và dịch vụ; nguyên đơn đã cáo buộc là bị đơn đã sử dụng tên miền tranh chấp để thu hút người sử dụng Internet bằng cách tận dụng hết khả năng gây nhầm lẫn là trang web cocacolaindia.com do nguyên đơn đăng ký hoặc đây là trang được sự tài trợ, ủy quyền của nguyên đơn. Trang web này được bị đơn tạo chỉ duy nhất với mục đích nhằm thu lợi thông qua việc bị đơn đưa các đường dẫn liên kết cho dịch vụ quảng cáo cho bên thứ ba (trả tiền chỉ bởi một cú click chuột).

Bị đơn đã không trả lời cũng như không có bất kỳ bằng chứng nào đáp lại nguyên đơn.

Trọng tài đã xem xét và khẳng định như sau:

- Tên miền tranh chấp là trùng hoặc gây nhầm lẫn với nhãn hiệu đã được bảo hộ của nguyên đơn. Nguyên đơn đã chứng minh được họ có quyền đối với nhãn hiệu COCA-COLA. Việc bổ sung thêm từ “india” vào sau từ coca-cola trong tên miền tranh chấp không làm thay đổi, hoặc khác biệt với nhãn hiệu COCA-COLA hay làm giảm đi yếu tố trùng hoặc gây nhầm lẫn giữa nhãn hiệu và tên miền tranh chấp.

- Bị đơn đã không chứng minh được quyền và lợi ích hợp pháp gắn với tên miền tranh chấp, trong khi nguyên đơn có đầy đủ chứng minh được điều này.

- Việc bị đơn không dẫn chứng được bất kỳ điều nào để chứng minh họ có quyền và lợi ích hợp pháp gắn với tên miền tranh chấp cũng là một gợi ý về việc đăng ký và sử dụng tên miền với dụng ý xấu. Trong tài thấy rằng danh tiếng từ nhãn hiệu của nguyên đơn được tạo nên một cách đầy đủ là dựa vào sự tin tưởng từ đặc tính riêng biệt và nổi tiếng của nhãn hiệu, việc đăng ký một tên miền tương tự với một nhãn hiệu nổi tiếng toàn cầu trong khi không được chứng minh quyền và lợi ích hợp pháp gắn với tên miền là thể hiện một dụng ý xấu. Thậm chí bị đơn còn thoải mái công khai việc chuẩn bị sử dụng tên miền với mục đích để bán hàng trực tuyến, trong khi đó bị đơn không thể không nhận thức được sự nổi tiếng của nhãn hiệu COCA-COLA và sự ảnh hưởng của các bên thứ ba đặt quảng cáo trên trang web cocacolaindia.com. Thực tế là các tên miền tranh chấp được đăng ký lần đâu tiên trong năm 2005, và đã được gia hạn định kỳ cho đến bây giờ. Theo đó, suy luận một cách hợp lý rằng bị đơn phải nhận thức được sự nổi tiếng của nhãn hiệu COCA-COLA kể từ khi đăng ký tên miền tranh chấp và thực tế tên miền đã được duy trì đến bây giờ.

Với những căn cứ trên và theo quy định của Điều 4 (i) và 15 Chính sách giải quyết tranh chấp tên miền, Hội đồng Trọng tài quyết định chuyển giao tên miền cocacolaindia.com sang cho nguyên đơn.